Nội dung truyện
- Đừng làm tôi phải làm điều này, Hứa Thái Lạc. - Tiếng của Ám Giả vang lên như cơn gió băng.
Hứa Thái Lạc đứng trước mặt kẻ thù cũ, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy quyết tâm. Đường cong trên môi anh hóa thành một nụ cười khinh bỉ.
- Anh cứ tin rằng mình đã chiến thắng rồi. Nhưng anh quên đi rằng, tay súng của anh vẫn chưa bao giờ vượt qua được tốc độ của sự phán xét của Thần Chết.
Ám Giả bất ngờ nhìn vào mắt của Hứa Thái Lạc. Phút chốc, một cơn gió mạnh kéo qua, cả hai người như hai vệt sáng chói loá, quấn quýt vào nhau trong màn đêm tối tăm.
- Không... Không thể! - Ám Giả kêu lên trong sự kinh ngạc.
Hứa Thái Lạc nắm chặt tay súng, ánh mắt càng lúc càng sáng dần như muốn xuyên bóng tối. Một luồng tinh thần mạnh mẽ chảy ra từ lòng anh, bao trùm lấy cả không gian xung quanh.
- Tôi sẽ giải thoát cho linh hồn của bạn. Để bạn có cơ hội sống lại một lần nữa, và tìm lại cơ hội sửa lỗi của mình.
Ám Giả bước lui bước sau bước, một cảm xúc kỳ lạ vừa lạnh vừa ấm tràn ngập trong ngực.
- Ta... Ta cần phải làm gì?
Hứa Thái Lạc nhìn toàn cảnh trước mặt, cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng anh.
- Học hỏi từ lỗi lầm của quá khứ, và thay đổi tương lai. Hãy sống một cuộc sống đúng đắn, hướng tới ánh sáng.
Cơn gió mạnh đưa Ám Giả rời xa, chỉ để lại dòng chữ "Thái Lạc - người giải thoát" bay trong không trung. Ánh sáng ban mai ló rạng, bắt đầu cho một hành trình mới của Hứa Thái Lạc, người mang trong mình sứ mạng giải thoát linh hồn bị lạc lối.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận